Snack's 1967
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ


Phan_9

Nói xong liền nằm xuống.die»ndٿanl«equ»yd«on

Mộ Diễn nhìn cô nằm xuống để lại anh một mình, tròng mắt u ám không giải thích được, vừa định nói gì, lại bị tiếng chuông điện thoại di động vang lên cắt đứt.

"Giải quyết, sáng mai đầu các tờ báo đều đăng tin.

Chương 37: Hôn Trong Mộng (3)

Mộ Diễn nhìn cô nằm xuống để lại anh một mình, tròng mắt u ám không giải thích được, vừa định nói gì, lại bị tiếng chuông điện thoại di động vang lên cắt đứt.

"Giải quyết, sáng mai đầu các tờ báo đều đăng tin."die»ndٿanl«equ»yd«on

Khóe miệng mang theo một nụ cười lạnh, "Rất tốt, cậu biết nên làm như thế nào, tôi để cho bọn họ không còn đường sống." Mộ Diễn thanh âm trầm thấp như trước, nhưng toàn thân tràn ra sự tức giận ngút trời.

"Người xử lý như thế nào?"

"Chặt cánh tay của hắn, để cho hắn không còn tay mà dùng." Thanh âm sâu lắng như ở trong địa ngục, nếu xúc phạm đến ranh giới cuối cùng của anh, sẽ phải bị trừng phạt.

Khóe mắt liếc thấy trên giường yên tĩnh, Mộ Diễn môi mím chặt thành một đường, trầm mặc chốc lát, "Hình cậu có xem qua sao?"die»ndٿanl«equ»yd«on

"Không có, Tuấn Vĩnh đi xử lý , có vấn đề?" Lữ Phương kinh ngạc hỏi thăm Mộ Diễn , chuyện như vậy lại ảnh hướng lớn đến Mộ Diễn sao? Anh ta không hiểu Mộ Diễn vì sao đột nhiên hỏi cái này.

"Này, không phải là đối với người nhà cô gái kia không đành lòng chứ. . . . . . Phản đối, tôi trở lại còn không có gặp mặt một lần đây. . . . . . Này. . . . . ." Bên kia lời nhạo báng của anh ta còn chưa nói hết, Mộ Diễn lưu loát cúp điện thoại di động.

Nắm điện thoại di động tay hơi dùng sức, tầm mắt lần nữa rơi vào trên người Hạ Tử Ca, đôi mắt lạnh nhạt mang theo cảm xúc lẫn lộn, anh cứ như vậy lẳng lặng nhìn chằm chằm Cô, cho đến khi không biết nên xử trí như thế nào.

Thân hình cao to đứng trước giường bệnh, ánh đèn chiếu xuống, hồi lâu, Hạ Tử Ca nghe được thanh âm trầm thấp của Mộ Diễn, "Cô nghỉ ngơi cho tốt, nếu như thân thể không có sao, ngày mai trở về Đàm Thành."

Cửa phòng bệnh đóng, trong không gian chỉ có tiếng hít thở của cô, cô nhéo chặt cái ga giường, một tiếng đóng cửa đập vào tim Hạ Tử Ca khiến cô có chút run rẩy.

Cô nhớ lại, lần đầu nhìn thấy anh, anh ngồi trên ghế sa lon Italy, cô liếc nhìn ánh mắt của anh lạnh nhạt cùng nguy hiểm. Không muốn có quan hệ , lại thủy chung dây dưa ở một chỗ.

Nếu như Trương Đổng thích, tôi thờ ơ.

Anh nói ra những lời này, Hạ Tử Ca trong lòng cơ hồ sẽ phải tuyệt vọng. Người đàn ông này vô tình đến đáng sợ, không có bất kỳ người nào, sự vật nào khiến anh phải quan tâm.

Lúc ấy, Cô cắn răng nghiến lợi không hiểu đến tột cùng thì dạng đàn bà nào mới khiến anh quan tâm, đến lúc đó cô cũng muốn xem bộ dạng của anh lúc đó. Vậy mà, hiện tại cô biết, giống như anh đứng ở trên cao giữa vòng vây của các cô gái, căn bản không ai khiến anh cảm thấy bi thương trong lòng.

Bất kể như thế nào, ngày đó anh vẫn không có đem mình giao cho Chung Nham, cô không phải là may mắn đấy chứ.

Ngón tay lạnh như băng nhẹ tiếp xúc mi tâm, khóe miệng nâng lên nụ cười nhạt. Hạ Tử Ca, vô luận như thế nào, anh quan tâm tất cả mọi người thì ngươi cũng không có phần đâu. Rất tốt, giữa bọn họ có chẳng qua là giao dịch.

Anh thỏa mãn yêu cầu của cô, cô cũng vậy, Cô cũng thỏa mãn điều kiện của anh. Có gì nên oán, có gì nên hận?die»ndٿanl«equ»yd«on

Nghĩ đến sẽ phải cách xa nơi đây không quá nửa tháng , cư nhiên trong lòng sinh ra một tia lưu luyến, hoàn cảnh xa lạ khiến cô buồn.

Ngày mai, Cô sẽ trở về Đàm Thành. Ban ngày, thời điểm cô nhận được thông báo, Hạ Xương Nguyên mấy ngày gần đây ra tù. Cô muốn, cô muốn trở về thông báo ẹ biết, bất kể năm đó xảy ra chuyện như thế nào, cô vô lực giải thích, nhưng cũng không muốn kích thích cha mình nữa.

Ông không muốn gặp cô, vậy thì để ông không thấy cô đi.

Chương 38: Rời Đi (1)

"Theo các tờ báo về kinh tế tài chính báo cáo lại, lãnh đạo Nam Bình thị lợi dụng ma tuý uy hiếp cô gái bán dâm bên tập đoàn Mộ thị, đã bị nghi ngờ và bắt được, người này lén lút tiến hành giao dịch ma tuý, cảnh sát đã tham gia điều tra, đây là hành vi xấu của lãnh đạo hiện đang được kiểm chứng. . . . . ."

"Người phụ trách bên quan hệ xã hội của Tập đoàn Mộ thị phát biểu thanh minh, Mộ thị định đem toàn lực hiệp trợ cảnh sát điều tra sự kiện này. . . . . ."

"Hôm nay tập đoàn Mộ thị mở hội chiêu đãi ký giả, để trả lời những câu hỏi của ký giả. . . . . ."

Nam Bình thị nổ tung vì tin tức truyền khắp đầu đường cuối ngõ, tin tức được đưa ra ngoài ánh sáng khiến các cổ đông rối rít kinh ngạc sợ hãi, tập đoàn Mộ thị luôn dẫn dắt Nam Bình về phương hướng chính trị, hơn nữa Mộ thị luôn luôn lấy các mặt báo ra làm hình tượng cá nhân bây giờ lại xuất hiện mặt tiêu cực này, làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.

Khiến người ta không hiểu Mộ thị đang xảy ra vấn đề gì, để cho tin tức này truyền ra ngoài, mặc cho các tin tức xấu đưa đến phía thị trường.

Trong khoảng thời gian ngắn cổ phiếu của Mộ thị đang là tiêu điểm chính, mấy đại gia rối rít suy đoán xuất hiện loại tin tức này sẽ ảnh hưởng đến Mộ thị, họ vô cùng thấp thỏm lo âu.

"Ông chủ, đây là báo ra hàng ngày"

Mang theo chiếc kính dâm thật to, Hạ Tử Ca từ sạp báo cầm lên một tờ báo, Vương Chấn Xa dáng vẻ chật vật bị đăng ở trang đầu, phía sau hắn là một cô gái, y phục khó khăn lắm mới có thể che kín thân thể, trên người với những vết bầm tím khiến người ta hiểu chuyện gì đã xảy ra, tóc dài che kín khuôn mặt cô, cũng không thấy rõ ràng khuôn mặt cô.

Mơ hồ , nhắc tới khiến cô đau lòng. Bộ dáng của cô cũng không đến nỗi, không có nhìn thấy mặt, cuối cùng cũng giữ được một chút mặt mũi ình.

"Mộ tổng, xin ngài nói một câu, hôm nay tin tức đối với Mộ thị đã ảnh hưởng như thế nào?"

"Nhân viên phát sinh chuyện có khiến thị trường chứng khoán của Mộ thị rung chuyển không?"

. . . . . .

Trên ti vi, tia sáng huỳnh quang lóe lên, người đàn ông không nhanh không chậm xoay người, vóc dáng to lớn đứng giữa một đám ngừơi, lạnh nhạt trầm ổn khiến mọi người hoảng sợ

Đôi mắt vững vàng quét qua từng người ở chỗ này, thanh âm nói năng có khí phách, "Mộ thị phát triển như thế nào mọi người đều hiểu quá rõ ràng, có thể đi tới hôm nay tuyệt không phải nhất thời có vận may, Mộ thị cũng sẽ không vì vậy mà bị bất kỳ ảnh hưởng gì. Về phần tin tức sự kiện lần này, Mộ thị đem hết toàn lực phối hợp cảnh sát điều tra, nghiêm khắc theo luật pháp làm việc. Về phần các biện pháp cặn kẽ, ký giả sẽ được nghe bên bộ giao tiếp trả lời."

Nói xong, tầm mắt của anh xông thẳng hướng tới ống kính, khẽ mím môi, ánh mắt kiên định nhìn thẳng ống kính, phảng phất ở đó có lời nhắn nhủ về lòng tin của anh

Hạ Tử Ca khẽ nâng đầu nhìn màn hình ti vi , mặt mũi anh tuấn , kiểu tóc cẩn thận tỉ mỉ , trên người là bộ tây trang ôm lấy dáng người cao lớn, trên mặt đem hết thảy mọi chuyện đều nắm ở trong tay, thong dong cùng trầm ổn.

Anh và Cô, phảng phất từ trước tới cũng không từng ngang nhau quá.

Tầm mắt từ trên màn hình TV rời đi, Hạ Tử Ca khẽ xoa cổ của mình, ngưỡng mộ một chuyện tình thật sự khiến người khác buồn thiu. Bước lên xe, thời điểm cô quay đầu lại liếc mắt nhìn sân ga, trống rỗng không có gì cả, Cô tới Cô đi, cũng chỉ là có một mình.

"Bộ giao tiếp làm ăn kiểu gì không biết, chuyện như vậy cũng để bọn chúng gây ầm ĩ ? !"

"Lời này có thể không nói , bộ giao tiếp cũng không thể biết hắn đi làm chuyện như vậy. Mình không quản được mình mới phải đi bước này, đây mới là căn bản."

". . . . . ."

Phòng họp Mộ thị, tiếng cãi vã liên tiếp vang lên, Mộ Diễn ngón tay nhẹ nhàng đập vào trên bàn hội nghị, con ngươi chìm lạnh khẽ nâng lên, "Hiện tại, các người nói, chuyện này giải quyết như thế nào? Vương Chấn Xa cũng là lão già có kinh nghiệm trong công ty , cùng Mộ thị có đóng góc không nhỏ, nhưng hôm nay phát sinh chuyện như vậy, chúng ta cũng không thể không giải quyết. Trịnh lão, hắn là ông một tay nâng đỡ, ông nói một chút đi."

Mộ Diễn nói xong, cả phòng họp bởi vì lời của anh hơi dừng một chút, trong khoảng thời gian ngắn yên lặng, ánh mắt của mọi người cũng đồng loạt nhìn chăm chú vào Trịnh Nguyên Sơn, cổ đông thứ hai của Mộ thị.

Trịnh Nguyên Sơn nhìn người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên kia, râu ria hơi run lên một cái, người đàn ông này tuổi còn trẻ mà khí thế bừng bừng, hơi thở hùng mạnh làm cho người ta kiêng kỵ.

Ông ta thậm chí có thể kết luận, chuyện này xảy ra với Vương Chấn Xa nhất định là do anh ở sau lưng bày ra, chẳng qua là ông ta không ngờ tới bộ giao tiếp yếu đến nước này, cho nên tin tức chặn lại không được.

Cặp mắt nhìn về phía Mộ Diễn, phảng phất dòm ngó xem anh còn có cái gì đỡ lưng ở phía sau. Mộ Diễn bình tĩnh nhìn thẳng vào ông ta, thanh sắc trầm ổn làm cho người ta kiêng kỵ, anh là quyết tâm muốn nhổ hết cánh tay của ông ta.

"Chấn Xa nếu đã xảy ra chuyện như vậy, tôi cũng không nói được gì nữa, là do hắn không chịu thua kém ai. Nên làm cái gì bây giờ tuỳ vào mọi người."

Chương 39: Rời Đi (2)

"Chấn Xa nếu đã xảy ra chuyện như vậy, tôi cũng không nói được gì nữa, là do hắn không chịu thua kém ai. Nên làm cái gì bây giờ tuỳ vào mọi người. Nhưng là. . . . . ."

"Tốt lắm, nếu Trịnh lão đã nói vậy, Liêu Tổng cậu tới nói một chút về đề nghị của cậu đi." Đột ngột cắt đứt câu nói của Trịnh Nguyên Sơn, Mộ Diễn chuyển hướng sang Liêu Tuấn Vĩnh .

Anh sẽ không để cho lão hồ ly Trịnh Nguyên Sơn có bất kỳ có thể cơ hội nào giải vây cho Vương Chấn Xa, mà anh lại càng không cho phép hắn dùng thủ đoạn vụng trộm, anh nhất định phải diệt trừ Vương Chấn Xa.

Không nhìn tới vẻ mặt tăm tối của Trịnh Nguyên Sơn, Liêu Tuấn Vĩnh nhẹ nhàng đẩy mắt kính nói, "Theo quy định của công ty, đầu tiên là sa thải, nhưng nghĩ đến chuyện hắn ta bỏ ra nhiều công sức cho công ty, công ty sẽ cho để cho hắn ta một khoản tiền. Nhưng là. . . . . ." Đang nói đến đề tài câu chuyện, Liêu Tuấn Vĩnh bắn một luồng khí thật sâu quặc ở Trịnh Nguyên Sơn, "Chúng ta lần này chắc chắn phải toàn lực phối hợp với cảnh sát để điều tra, nhưng nếu tra ra có bất kỳ tội danh gì. . . . . . Trịnh lão, ngươi so với chúng ta hiểu rất rõ"

Trịnh Nguyên Sơn sắc mặt càng thêm khó coi, Liêu Tuấn Vĩnh nói câu cuối rõ ràng có chứa sự uy hiếp. Ban đầu Mộ Diễn lấy sự tăng trưởng về mặt tiêu thụ là 30% làm giấy bảo đảm lợi nhuận, yêu cầu Bộ nhân viên cùng đưa vào hoạt động bổ nhiệm xem ai là người phụ trách, nếu như không hoàn thành được nhiệm vụ thì đồng ý bỏ số cổ phần đang nắm trong tay ra.

Trịnh Nguyên Sơn nghĩ là đám người trẻ tuổi thì làm được gì nên hồn. Ban đầu hắn đã nhận định Mộ Diễn sẽ không hoàn thành được nhiệm vụ đặt ra, lại không ngờ tới mình sẽ bị ép đến tình cảnh bây giờ.

"Hừ, " bàn tay nặng nề vỗ vào mặt bàn, Trịnh Nguyên Sơn tức giận ngập trời nhìn cả đám, "Thế nào? Các người là đang chất vấn ta sao?"

Bàn tay vỗ trên mặt bàn khiến không khí căng thẳng đánh văng ra một trận nước xoáy, trong khoảng thời gian ngắn hai mặt nhìn nhau.

Mộ Diễn hiện là người đảm nhiệm điều hành Mộ thị , năm năm trước anh trở về nước tiếp nhận Mộ thị, cả xí nghiệp trước khi phá sản, đến khi nội bộ cạnh tranh nhau, cơ nghiệp lâu năm của cha anh bị hủy trong chốc lát. Mộ Thường Thanh đột nhiên chảy máu não nằm viện, cả Mộ thị đều dưới sự khống chế của Trịnh Nguyên Sơn.

Lòng lang dạ thú, dường như rất rõ ràng. Thương trường là chiến trường, người thắng làm vua người thua làm giặc. Chẳng qua Mộ Thường Thanh không cách nào tiếp nhận được người huynh đệ lâu năm ở sau lưng đâm mình một nhát, rồi lại không có cách nào kiểm chứng.

Năm năm, Mộ Diễn dùng thời gian năm năm để đi tới ngày hôm nay , anh muốn đưa Mộ thị trở lại hoạt động bình thường. Tới tay đã bắt được con mồi anh không thể nào buông tha.

"Trịnh lão, chớ suy nghĩ quá nhiều, Liêu Tổng là nhằm vào tôi đây, dù sao có thể để thủ hạ vụng trộm cắt đi một miếng thịt cũng không nhiều lắm." Lữ Phương khóe miệng cười, một bộ dáng cà lơ phất phơ. Ban đầu Mộ Diễn phái anh ta đi ra ngoài, chính là vì muốn tìm một lỗ hổng trên người Vương Chấn Xa, để cho hắn ta có thể phách lối. Quá gian trá , không hổ là bằng hữu của anh.

"Ngươi. . . . . ." Một hơi ngăn ở ngực, Trịnh Nguyên Sơn giận trừng trừng nhìn mộ diễn.

"Trịnh lão, ngươi quá lo lắng. Bất quá chuyện tình đã đến nước này, cụ thể như thế nào còn phải đợi sự định đoạt bên phía cảnh sát, bọn họ đều là người dưới trướng của chúng ta, chỉ là cười giỡn chút mà thôi. Chấn Xa là ngươi mang ra ngoài, ngươi nên tin vào hắn." Mộ Diễn nhẹ gõ ngón tay lên mặt bàn, con ngươi khẽ nâng, khóe miệng câu khởi mang theo nụ cừoi lạnh, "Lữ Phương, hội chiêu đãi ký giả về chuyện công bố xử lý, dù sao cũng là người của cậu. Nếu như không có gì dị nghị, tan họp."

Giải quyết dứt khoát, Mộ Diễn dẫn đầu đứng dậy đi ra khỏi phòng họp, Lữ Phương cùng Liêu Tuấn Vĩnh theo sát phía sau.

"Hạ tiểu thư đã trở lại Đàm Thành." Giống như vô ý , Liêu Tuấn Vĩnh nhàn nhạt nói .

Đang cước bộ phía trước, Mộ Diễn quay đầu nhìn về phía Liêu Tuấn Vĩnh, "Hạ Xương Nguyên lúc nào thì ra tù?"

"Ngày mai."

"Rất tốt, phía truyền thông ở Đàm Thành đã bàn bạc xong chưa?"

Khẽ thở dài một cái, Liêu Tuấn Vĩnh nhìn về phía Mộ Diễn, "Nhất định phải làm như vậy sao?"

Mộ Diễn hơi nghiêng người đối mặt với Liêu Tuấn Vĩnh, đôi mắt lạnh mang theo sự cảnh cáo, "Tuấn Vĩnh, đã làm thì không bao giờ quay đầu lại. Bất quá chỉ là một người phụ nữ mà thôi. Ngày mai tin tức ở Đàm Thành, coi như là lễ vật tặng Hạ Xương Nguyên ."

Khẽ đẩy hạ mắt kính, LiêuTuấn Vĩnh không nói được lời nào, nhẹ nhún vai, "Được rồi, theo ý nghĩ của cậu đi."

Lấy được sự đồng ý, Mộ Diễn lần nữa xoay người đi, bóng lưng dưới ánh nắng mặt trời mang theo sự lạnh nhạt. Liêu Tuấn Vĩnh không có đuổi theo, Lữ Phương cũng ngừng lại, nhìn Liêu Tuấn Vĩnh trầm mặc có chút không hiểu.

"Này, các người đang làm chuyện gì bí hiểm sao?"

"Nhiều chuyện." Một cái túi đập vào bộ mặt kiêu ngạo của Lữ Phương .

Chương 40: Gièm Pha (1)

Khu biệt thự sang trọng nhất ở Đàm Thành, Hạ Tử Ca ngẩng đầu lên ưỡn ngực đi qua, giày cao gót phát ra tiếng kêu nhẹ nhàng

Đây là thứ duy nhất Hạ gia có thể giữ lại. Gia đình của cô rất đặc biệc, cô là con gái đầu của Hạ Xương Nguyên, Hạ Minh Châu là đứa con gái thứ hai của Hạ Xương Nguyên , nhưng hai người không cùng một người mẹ sinh ra

Nói cách khác, Cô cùng Hạ Minh Châu đều là con gái riêng của Hạ Xương Nguyên, nhưng cũng từ một tay Tạ Phương nuôi lớn.

Vì bất đồng với Minh Châu, Cô không biết mẹ ruột của mình là ai, Cô cũng không quan tâm đến tột cùng bà ấy là người nào, Cô chỉ nhận định Tạ Phương mới là mẹ của mình.

Đi tới trước cửa biệt thự, Tử Ca mở cửa đi thẳng vào, mới vừa đẩy cửa, một đĩa sắt tráng men bay tới, đập một tiếng kêu trên đất. Nếu không phải do cô nhanh nhẹn, cái trán đã bị sưng một cục rồi.

"Cút ra ngoài! Chỗ này không hoan nghênh ngươi!" Âm thanh mãnh liệt từ trong phòng truyền đến.

"Mẹ, con chỉ mới bước đến cửa người đã biết là con , ném là để đuổi con đi, bằng không làm sao ném lại chuẩn như vậy được?"

"Cút! Chớ kêu tôi là mẹ , tôi không có đứa con gái như vậy" Tạ Phương nổi giận, một chút suy yếu cũng không có.

Tử Ca theo lời đứng ở một bên, ôm cánh tay chờ.

Quả nhiên một loạt cây chổi, đĩa, cốc, chén bay loạn lên như một cuộc đại chiến. Cô không nói tiếng nào đứng bất động, nghe Tạ Phương nhục mạ.

"Ngươi là đồ tiện nhân, hai năm qua ngươi đã làm cái gì? Tiểu thư đi bồi rượu ở quán bar, Hạ gia mặt mũi đều bị ngươi vứt sạch, ngươi còn đến đây tìm ta? Trên đường tùy tiện kiếm một con chó về nuôi, so với ngươi còn tốt hơn!"

Tạ Phương thở hổn hển hai cái, Tử Ca suy nghĩ một chút không có mở miệng, tiếp tục nghe bà mắng: " Bao nhiêu công việc ngươi không làm, ngươi có còn liêm sỉ hay không? Hạ Tử Ca, ngươi biết hai chữ xấu hổ viết như thế nào không?"

"Chẳng qua là bồi rượu, không có bán mình." Tử Ca chen vào một câu.

"Ngươi còn dám mạnh miệng? Ngươi xem một chút phía trên mặt báo đăng cái gì đây? Ngươi muốn giết chết ta sao." Thùng thùng tiếng bước chân vang lên, tiếp đến là một xấp báo ném vào mặt Hạ Tử Ca .

Nhặt tờ báo lên, trong đó là cô, cô híp mặt lại cũng thấy, quả thực miêu tả trong đây rất giống với hình ảnh được đăng

Thiên kim tiểu thư của Hạ gia suy đồi, từng tờ báo một là hình ảnh phóng đại, phía trên kia cô xinh đẹp trêu chọc người, thân thể giống như thân mật rúc vào trong ngực đàn ông. Cuộc sống hai năm qua của cô đã bị bới móc lên từng phần.

Mà báo cáo mới nhất về chuyện gái mại dâm cũng là Mộ thị gièm pha, hình ảnh cô gái mặt mũi không rõ ràng, quần áo bại lộ.

Hạ Tử Ca sắc mặt trắng bệch, đáy lòng cười lạnh, Mộ Diễn anh quả nhiên rất khôn ngoan. Tờ báo trong tay bỗng nhiên bị nắm chặt, chỉ đợi cô bóp nát.

"Con chỉ là tới thông báo mẹ, ba ngày mai ra tù, mẹ có thể lựa chọn đi cũng được không đi cũng được." Tờ báo trong tay nhẹ nhàng bay trên mặt đất, thanh âm của cô không vội không nóng nảy không nhanh cũng không chậm, thân thể dâng lên một trận run rẩy, "Đàn bà tức giận nhiều sẽ nhanh già, mấy tháng không thấy, mẹ già đi không ít. Mẹ hãy tự chiếu cố tốt với bản thân, con tới đây chỉ muốn nói điều này mà thôi."

Tử Ca cúi đầu, nhìn ngoài sân đồ vật bị ném lung tung, thấy hình dáng một cái bầu rượu, nhặt lên.

"Ngươi xem một chút bộ dáng của ngươi đi, rõ ràng nhìn như gái điếm. Mang danh đại tiểu thư Hạ gia, đứng ở một bên không nói lời nào, bán cho người nào nhìn kia? . . . . . ." Tạ Phương mắng đủ rồi, thanh âm dần dần chìm xuống.

Tử Ca khom lưng đem bầu rượu đặt ở trước cửa: "Cái này là đồ cổ, mẹ giữ lại, chớ ném loạn."

Một con bàn tay nhẹ đưa tới, cầm bầu rượu lên, hung hăng đập vào đầu Tử Ca .

Tử Ca không có tránh né, trực tiếp đón nhận, sau đó truyền tới một chút nước cay xè. Cô sờ sờ, hoàn hảo không có chảy máu.

Hồi lâu không có động tĩnh. Cô nhẹ giọng gọi : "Mẹ --" cửa trước đẩy ra trước mặt cô.

Tử Ca đứng đó, nhích người tránh ra.

Chương 41: Gièm Pha (2)

"Tiểu thư. . . . . ."

Mới vừa đi ra mười mấy thước, một tiếng bước chân vội vã chạy tới, vẫn là Trương mụ chiếu cố ngăn cản Hạ Tử Ca.

"Đừng gọi cháu là tiểu thư, gọi cháu Tử Ca." Chỉ có công chúa ở hộp đêm mới là tiểu thư, Cô chỉ bán rượu bồi rượu, không bán thân.

"Được rồi, Tử Ca, phu nhân không phải là cố ý , cô đừng quan tâm."

Tử Ca đôi mắt ửng đỏ, "Dạ, cháu biết. Trương mụ, hai năm qua khổ cực cho người rồi, mẹ có người phụng bồi cháu rất yên tâm, " dừng một cái, Tử Ca hỏi, "Trương mụ, trước khi tôi tới ai đã tới?"

"Ách?"

"Mẹ không thích xem báo chí." Cô chỉ vấn đề nghi vấn.

"Cái đó, Nhị tiểu thư đã tới, Cô ấy mang đến ."

Trên mặt sinh ra một tia lạnh lẽo, rất nhanh lại biến mắt, cứng rắn đè xuống, Hạ Tử Ca tận lực giữ vững bình tĩnh, "Cháu không sao, Trương mụ bà trở về đi."

Trương mụ mặc dù gật đầu, nhưng đứng không đi, Tử Ca nghi ngờ nhìn một chút.

"Lần này cô còn không có đưa tiền. . . . . ."

"Người xem trí nhớ của cháu đi" Tử Ca lập tức áy náy, "Mới vừa bị mẹ mắng, cháu cũng quên sạch."

"Tử Ca --"

"Dạ?"

"Phu nhân chẳng qua quá nóng nảy, không giải toả được, thời gian lâu dài là tốt lên."

Hạ Tử Ca ngẩng đầu nhìn Trương mụ, hốc mắt hơi phiếm hồng, "Dạ."

Không giải toả được, có mấy người có thể hiểu hết? Ai cũng không biết hai năm qua cô sống hèn mọn như thế nào, cô có lúc cũng muốn chết , sống khó khăn như vậy cô không muốn. Nhưng, người xem, khó hơn nữa cô cũng đã tiến tới hiện tại được rồi.

Tử Ca nhìn sự yên lặng trên đường phố, nơi này trong trí nhớ của cô là nơi cô ngây ngô trong sáng nhất, cô đã từng vô số lần đi tới đi lui, mang theo sự ngọt ngào của một thiếu nữ, những thứ kia nhàn nhạn hiện lại trong đầu, hồi tưởng lại khiến người ta đau lòng .

Ngón tay dọc theo tường nhẹ nhàng xẹt qua, phảng phất vuốt ve để ôn lại chuyện cũ, nhẹ nhàng phất qua những bụi hoa, lộ ra khoảng thời gian trước kia vẫn còn sáng rõ trong đầu, nhưng cô lại ở khá xa những thứ tốt đẹp kia.

Tử Ca từ từ đi, suy nghĩ bay tán loạn, trải qua mọi chuyện, khiến lòng cô mâu thuẫn. Hoàng hôn thật đẹp, cả đường phố yên tĩnh như thường, chợt sau lưng truyền đến tiếng xe hơi , càng ngày càng rõ ràng, hết sức phách lối.

Tử Ca quay đầu lại nhìn lại, một chiếc Land Rover chạy tới phía cô, tốc độ nhanh để cho cô sửng sốt quên phản ứng.

Chiếc xe to lớn đụng phải người cô, tiếng thắng xe chói tay khiến cô chảy mồ hôi lạnh, Tử Ca ngón tay đâm thật chặt vào lòng bàn tay, thân thể cứng ngắc không thể cử động.

Cửa xe mở ra, một bóng dáng thon dài đã hướng về phía cô, nhanh nhẹn đi tới, động tác gấp gáp mang theo sự tức giận đi thẳng về phía Hạ Tử Ca, hai mắt thường ngày cố ý giữ vững sự tỉnh táo cùng ôn hòa, bây giờ lại tràn ngập sự tức giận, động tác của anh ta rất mạnh mà kịch liệt.

Đột nhiên, đôi chân thon dài hướng về phía cô đá một cái, Hạ Tử Ca hung hăng nhắm hai mắt lại.

Ba!

Ưm. . . . . . Không có cảm giác đau đớn, giày da đá vào tường , người của cô bị anh ta đụng một cái dán vào vách tường.

"Thế nào? Sợ?" Chung Nham lạnh lùng chất vấn, ngón tay đè ở cổ cô, để cho cô không cách nào nhúc nhích.

Hạ Tử Ca nhắm chặt hai mắt lông mi hơi lay động, cũng không dám mở hai mắt ra, Chung Nham trên người dâng lên sự tức giận không kìm chế được hít cánh mũi của cô.

"Hạ Tử Ca, tôi thật muốn bóp chết em cho xong hết mọi chuyện." Anh ta cắn răng nghiến lợi hung hăng nói, ngón tay lại khẽ buông lỏng , "Mở mắt ra, Hạ Tử Ca không phải là rất lợi hại sao? Để cho nhiều như đàn ông phải đứng dưới chân của mình, thế nào, hiện tại nhìn tôi cũng không dám nhìn ?"

Đột nhiên mở mắt, đôi mắt quật cường nhìn chằm chằm Chung Nham, thanh âm cũng không nhanh không chậm nói , "Chung Nham, anh lấy quyền gì tới chất vấn tôi?"

Anh ta không có tư cách, bất kể cô cuối cùng là người như thế nào, anh ta cũng không có tư cách chất vấn cô. Bọn họ từng có tình có nghĩa nhưng bây giờ chỉ là người xa lạ mà thôi, thậm chí ngay cả người xa lạ cũng không bằng.

"Hắc, tại sao? Hạ Tử Ca em cư nhiên hỏi tôi tại sao?" Chung Nham điên cuồng cười, trong con ngươi có cảm xúc mãnh liệt khiến Hạ Tử Ca xem không hiểu.

"Tôi là điên rồi mới có thể tới tìm em." Không nói lời gì , Chung Nham cúi đầu tìm môi Hạ Tử Ca , đột nhiên xuất hiện nụ hôn mang theo sự tức giận trừng phạt, anh ta muốn cho cô cảm nhận được mâu thuẫn trong lòng khó có thể nói ra.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .